Sứ Mệnh- Sự Lựa Chọn Hay Duyên Phận- Phần 1
1. Số Phận Dẫn Hướng Đi- Câu chuyện cuộc đời
Tuổi thơ của mỗi người đều có cho
mình những câu chuyện đáng nhớ. Khi nhìn lại tuổi thơ chúng ta sẽ thấy vui vẻ,
tự hào hay nuối tiếc, muốn quay trở lại… với Raymond thì đó còn là những bài
học, là nguồn sức mạnh thúc đẩy R phát triển. Raymond từng là một đứa trẻ không
hoàn hảo. Vụ tai nạn năm Raymond 5 tuổi đã làm tê liệt một phần cơ thể và một
bên bán cầu não (Não trái). Thế nhưng đứa trẻ ấy có biết gì đâu, bằng một sức
mạnh nào đó nó đã thức dậy sau hơn 10 ngày chết lâm sàng. Đã có nhiều trường hợp
tương tự, nhiều người đã không thể vượt qua hay phải chịu một đời bất hạnh
nhưng thằng bé ấy thì may mắn hơn. Có lẽ nguồn sức mạnh đó đến từ tình yêu của
mọi người dành cho nó. Có rất nhiều lời cầu nguyện của gia đình, bà con làng
xã, cả những người trước đây chưa từng biết, chính họ đã giúp cho ý chí đó trở
nên mạnh mẻ hơn bao giờ hết và chiến thắng được thần chết. Đó là một biến cố
lớn, một sự kiện đã thay đổi cả cuộc đời của một đứa trẻ.
Một đứa
trẻ thì đâu cần lo nghĩ gì, điều duy nhất nó cần là hồi phục lại để tiếp tục
đến trường. Nhờ đó, sự hồi phục của cơ thể đã diễn ra một cách thần kỳ. Chỉ sau
thời gian ngắn cơ thể Raymond đã trở lại bình thường, có thể học tập như các
bạn, phần bán cầu não phải đã tốt nhiệm vụ của mình và quá trình học tập giúp
não trái hồi phục nhanh chóng. Mọi thứ chỉ còn là một số bất tiện trong cuộc
sống. Tuy nhiên theo thời gian thì sự bất tiện ấy càng lớn, R cảm nhận được sự
thua thiệt về khả năng rèn luyện, học tập so với bạn bè. Sự mất cân bằng của
hai bên cơ thể là nguyên nhân chính gây ra điều này. Nó khiến một đôi tay to
khỏe nhưng lại không thể cầm chắc một đồ vật nhỏ bé, điều tệ nhất là nó đã gây
nên nỗi sợ tâm lý với một đứa trẻ. R không tìm thấy cảm giác an toàn với những
điều mới mẻ mà sau này nỗi sợ đó là với công việc mà R chưa được thành thạo.
Tất cả quá trình rèn luyện R đều cần nhiều thời gian hơn mọi người, sự chăm chỉ
học tập nghiên cứu mới bù vào được một phần khuyết điểm đó. Có một câu hỏi xuất
hiện trong đầu R rằng “Nếu không có vụ tai nạn đó thì mình sẽ trông như thế
nào?”
Raymond
đã suy nghĩ rất nhiều về những trường hợp của bản thân, giá như thời gian quay
lại, lựa chọn khác đi thì số phận đã có thể khác đi. Rồi R tự xây dựng cho mình
những hình tượng anh hùng, tựa như ước mơ để thoát khỏi thực tại thua kém của
bản thân. R tự chìm đắm trong thế giới của mình và vui vẻ với những điều đó. Thật
ngu ngốc thay, sự nặng nề của não bộ vì những nghĩ suy lại càng làm cơ thể R
chậm chạp và vụng về hơn. Những so sánh ngày càng nhiều, cảm giác thua thiệt
xuất hiện càng nhiều, R chỉ còn biết cố gắng học tập để theo kịp bạn bè.
Thời
điểm mà Raymond chọn cho mình một ngành học để tiếp tục có lẽ đã là khoảnh
khoắc bước ngoặt tiếp theo của cuộc đời R. Trong thời gian vài tháng, sự vui
mừng ngày trước đổi thành những thất bại liên tiếp. R cảm thấy chán ngán với
những môn học tự nhiên khô khan, những thí nghiệm máy móc. Những môn học mà
phần não từng tổn thương của R (trái) quyết định chính. Đó có lẽ là sự chênh
lệch về tốc độ so với một bộ não bình thường, R không còn đủ kiên trì để tiếp
tục đi theo những môn học được xem là sở đoản của mình. Và não phải lúc này
cũng đang khao khát muốn thể hiện mình. Tuy nhiên do ý thức hoàn cảnh gia đình
và nỗi sợ phải đối diện thất bại nên R không dám từ bỏ ngành học đó. R nghĩ
rằng mình cần một định hướng rõ ràng trước, một công việc có thể giúp R giỏi
hơn người khác. R vẫn tiếp tục ở đó đồng thời đi tìm đáp án cho câu hỏi “Sứ mệnh
của mình là gì?”.
Trước
giờ Raymond chỉ luôn nhìn ra những điểm tiêu cực của bản thân, mình có thể vượt
trội hơn ở một khả năng nào đó không? R dành hầu hết thời gian trong ba năm đại
học chỉ để tìm hiểu bản thân mình. Với nhiều người đó như một sự lãng phí, cuộc
sống R thật sự nhàm chán. Thực tế thì những thất bại liên tiếp đó đã hướng dẫn
R trở lại là chính mình, thoát khỏi vỏ bọc mà nỗi sợ tâm lý đã tạo nên. Liên
tục nhìn lại và chiêm nghiệm lại những chuyện đã qua và cả những nỗi sợ đã giúp
Raymond trả lời được câu hỏi lâu nay. Điểm yếu của bản thân là khả năng rèn
luyện cũng chính là điểm mạnh duy nhất của bản thân. Chúng ta có thể học mọi
thứ, tại sao không? Nhờ hiểu được chính mình Raymond tự tin để hiểu được thế
giới này.
Những
bất hạnh trong quá khứ, một quá trình dài tất cả đều như đang dẫn dắt Raymond
đến với ngành tâm lý học. Raymond đã lựa chọn sứ mệnh của mình như vậy đấy. Còn
bạn thì sao?
Nhận xét
Đăng nhận xét